Đất liền
From Wikipedia, the free encyclopedia
Đất, đôi khi được gọi là đất liền hay mặt đất, là bề mặt rắn của Trái Đất không bị nước bao phủ.[1] Phần lớn hoạt động của con người trong suốt lịch sử đã xảy ra ở những vùng đất hỗ trợ nông nghiệp, môi trường sống và các nguồn tài nguyên thiên nhiên khác nhau. Một số dạng sống (bao gồm cả thực vật trên cạn và động vật trên cạn) đã phát triển từ các loài tiền thân sống trong các vùng nước.
Các khu vực nơi đất gặp nước lớn được gọi là vùng ven biển. Sự phân chia giữa đất và nước là một khái niệm cơ bản đối với con người. Việc phân định ranh giới giữa đất và nước có thể khác nhau tùy theo thẩm quyền địa phương và các yếu tố khác. Một ranh giới hàng hải là một ví dụ về phân định chính trị. Một loạt các ranh giới tự nhiên tồn tại để giúp xác định rõ nơi nước gặp đất. Địa hình đá rắn dễ phân định ranh giới hơn so với ranh giới đầm lầy hoặc đầm lầy, nơi không có điểm rõ ràng nơi đất kết thúc và một vùng nước đã bắt đầu. Phân giới có thể thay đổi hơn nữa do thủy triều và thời tiết.