Sĭng-lò̤
From Wikipedia, the free encyclopedia
Sĭng-lò̤ (新羅, Dièu-siēng-ngṳ̄: 신라) sê Dièu-siēng buáng-dō̤ gô-dā̤ gì guók-gă, iâ sê Dièu-siēng lĭk-sṳ̄ gà̤-dēng Săng-guók Sì-dâi gì săng ciáh guók-gă cĭ ék. Ciā guók-gă gì ôi-dê găk gĭng-dáng Dièu-siēng buáng-dō̤ gì dĕ̤ng-nàng-buô.
Cŭ-uái gái-siêu gì sê Dièu-siēng lĭk-sṳ̄ gà̤-dēng gì siŏh ciáh guók-gă. Nâ sê buóh siŏng tō̤ Lṳ̀ng-ngàng gì siŏh ciáh kṳ̆, kī-dâe̤ng nṳ̄ ché̤ṳ „Sĭng-lò̤-kṳ̆“.
Sĭng-lò̤ găk 660 nièng gâe̤ng Dòng-dièu lièng-hăk kī lì miĕk dâi Báik-cá̤, bô găk 668 nièng miĕk Gŏ̤-guó-là̤. 676 nièng, ciŏng Dòng-dièu gì buô-dôi dṳ̆k chók Dièu-siēng buáng-dō̤, gióng-lĭk Tūng-ék Sĭng-lò̤ Uòng-dièu.
Ciā Tūng-ék Sĭng-lò̤ Uòng-dièu găk 892 nièng bô hŭng-liĕk siàng săng ciáh guók-gă, cuòi găk lĭk-sṳ̄ gà̤-dēng hô̤ lā̤ Hâiu-săng-guók. 935 nièng, Sĭng-lò̤ ké̤ṳk Gŏ̤-là̤ Uòng-dièu miĕk dâi.