Máy chơi trò chơi điện tử cầm tay
thiết bị điện tử nhẹ, di động dùng để chơi trò chơi điện tử / From Wikipedia, the free encyclopedia
Máy chơi trò chơi điện tử cầm tay hay console cầm tay, handheld console là một máy chơi trò chơi điện tử cỡ nhỏ, có tính di động, với màn hình độc lập, tích hợp bộ điều khiển và loa.[1] Máy chơi trò chơi điện tử cầm tay nhỏ hơn máy chơi trò chơi điện tử tại gia và tích hợp máy, màn hình, loa và các nút điều khiển trong cùng một thiết bị, cho phép mọi người có thể mang theo và chơi bất cứ lúc nào hoặc ở đâu.[2][3]
Năm 1976, hãng Mattel giới thiệu trò chơi điện tử cầm tay đầu tiên với việc phát hành Auto Race.[4] Sau đó, một số công ty—bao gồm Coleco và Milton Bradley—đã sản xuất các trò chơi điện tử đơn lập của riêng họ, trọng lượng nhẹ trên bàn hoặc cầm trên tay.[5] Máy chơi trò chơi điện tử cầm tay thành công về mặt thương mại đầu tiên là Merlin từ những năm 1978, đã bán được hơn 5 triệu máy.[6] Máy chơi trò chơi điện tử cầm tay đầu tiên có các hộp băng có thể hoán đổi cho nhau là Microvision của Milton Bradley vào năm 1979[7].
Nintendo được ghi nhận là đã phổ biến khái niệm máy chơi trò chơi điện tử cầm tay với việc phát hành Game Boy vào năm 1989[8] và tiếp tục thống trị thị trường máy chơi trò chơi điện tử cầm tay.[9][10] Hệ máy cầm tay hỗ trợ internet và có màn hình cảm ứng đầu tiên là Game.com do Tiger Electronics phát hành vào năm 1997.[11] Năm 2004 Nintendo DS giới thiệu một hệ máy có màn hình cảm ứng và chơi game trực tuyến không dây đến nhiều đối tượng hơn, trở thành máy chơi trò chơi điện tử cầm tay bán chạy nhất với hơn 150 triệu máy bán ra trên toàn thế giới.[12]