Tháp Văn hóa và Khoa học
toà nhà cao tầng ở Ba Lan / From Wikipedia, the free encyclopedia
Tháp Văn hóa và Khoa học (tiếng Ba Lan: Pałac Kultury i Nauki; viết tắt PKiN), là một tòa nhà cao tầng nổi bật ở trung tâm thành phố Vác-sa-va, Ba Lan. Với tổng chiều cao là 237 mét (778 ft), nó là tòa nhà cao nhất ở Ba Lan, tòa nhà cao thứ 6 trong Liên minh châu Âu (bao gồm cả ngọn tháp) và là một trong những tòa nhà cao nhất trên lục địa châu Âu.[1] Được xây dựng vào năm 1955, đây là trụ sở của các tổ chức văn hóa và cộng đồng khác nhau như rạp chiếu phim, nhà hát, thư viện, câu lạc bộ thể thao, khoa đại học và hành chính của Viện Hàn lâm Khoa học Ba Lan. Từ năm 2007, nó đã được ghi danh vào Danh sách di sản văn hóa.
Tháp Văn hóa và Khoa học | |
---|---|
![]() | |
Thông tin chung | |
Phong cách | Chủ nghĩa xã hội - nghệ thuật Deco |
Địa điểm | Warsaw, Ba Lan |
Địa chỉ | Plac Defilad 1 |
Tọa độ | 52°13′54″N 21°00′23″E |
Xây dựng | |
Khởi công | 2/5/1952 |
Hoàn thành | 22/7/1955 |
Số tầng | 42 |
Diện tích sàn | 123,084 m2 |
Chiều cao | 237 m |
Thiết kế | |
Kiến trúc sư | Lev Rudnev |
Thông tin khác | |
Số phòng | 3288 |
Trang web | |
www |
Được lấy cảm hứng từ kiến trúc lịch sử Ba Lan và các tòa nhà cao tầng theo trường phái Art deco - Mỹ, PKiN được thiết kế bởi kiến trúc sư Liên Xô Lev Rudnev theo phong cách "Bảy chị em Moskva" và được gọi theo cách thông tục là Chị tám. Công trình này cũng là tháp đồng hồ cao nhất thế giới cho đến khi Tòa nhà NTT Docomo Yoyogi ở Tokyo, Nhật Bản được lắp động cơ đồng hồ.
Tháp Văn hóa và Khoa học là một tòa nhà gây tranh cãi ở Ba Lan và thường được xem là một lời nhắc nhở về ảnh hưởng của Liên Xô đối với Cộng hòa Nhân dân Ba Lan, đặc biệt là do nó được xây dựng trong thời kỳ diễn ra các vụ vi phạm nhân quyền dưới thời Joseph Stalin.[2] Một liên minh gồm các nhóm cựu chiến binh ở Ba Lan cũng như nhiều đảng chính trị đã kêu gọi phá hủy nó.[3] Năm 2009, Bộ trưởng Ngoại giao Ba Lan Radoslaw Sikorski ủng hộ việc phá hủy Tháp, nhấn mạnh các chi phí liên quan đến việc bảo trì.[4] Các nhà lãnh đạo chính phủ nổi tiếng khác đã tiếp tục tán thành các kế hoạch phá hủy, bao gồm cả Thủ tướng Mateusz Morawiecki.[5]