Hái-tiòng
From Wikipedia, the free encyclopedia
Hái-tiòng (海漲), ia̍h kiò chu-ná-mih (Ji̍t-pún-gí: 津波, tsunami), Hái-ek (海溢), khí-kau-lêng (起蛟龍), kún-kau-lêng (滾蛟龍), sī chi̍t-chióng lêng-liōng chhiau-kiông, phò-hāi lêng-le̍k cha̍p-chiok tōa ê hái-éng, sī sò·-it sò·-jī ê chū-jiân chai-lân. Tng-tong hái-té hoat-seng kiông-lia̍t ê tē-tāng, tī chín-tōng-pho chok-iōng chi-hā, tōa-hái tòe leh chhia-pho̍ah-péng, hêng-sêng béng koh kiông ê kū-éng kah kông-tô, 1-éng tu 1-éng, ùi tē-tāng ê tiong-sim khu-he̍k put-tōan hiòng sì-kho·-lìn-tńg sìn-sok khok-sòaⁿ, kàu-bóe chhiau-lêng-liōng ê hái-éng chhiong-kòe hái-hōaⁿ,chhiong-chiūⁿ lio̍k-tē, kā iân-hái ê thó·-tē lóng-chóng im-liáu-liáu, chō-sêng húi-bia̍t-sèng ê chai-lān. Che to̍h-sī "hái-tiòng" (chu-ná-mih / khí-kau-lêng / kún-kau-lêng).
Bo̍k-chiân, chhan-chhiūⁿ tē-tāng, hóe-soaⁿ po̍k-hoat, hái-tiòng chit-khóan ê chū-jiân chai-hāi, kan-na ē-tàng thong-kòe koan-chhek lâi ū-hông a̍h-sī kiám-chió sún-sit, khiok-sī bô-hoat-tō· chó·-chí in ê hoat-seng.