Keng (ga̍k-khì)
From Wikipedia, the free encyclopedia
Keng sī chi̍t hāng ga̍k-khì tang-tiong ēng-lâi chè-chō hiân chìn-tōng ê ke-si, châi-chit put-téng, nā tī bâi-ó-lín kap beh kâng ê ga̍k-khì lâi kóng, it-poaⁿ sī lī-ēng bé-mn̂g chò keng-mo͘, tàu tī chhâ chò ê keng-péⁿ chè-chok--ê.
Chiàu bô-kâng khoán ga̍k-khì, keng ia̍h ū bô kâng ê hêng-thé. Chá-kî ê keng sī oan-oat hêng--ê, āu--lâi hoat-tián chhut ti̍t-chōa hêng--ê. Pí-lūn rebab ê keng sī óa oan-oat khoán, nā cello ê keng sī óa ti̍t-chōa khoán.