Bián-tiān
From Wikipedia, the free encyclopedia
Remove ads
Bián-tiān[1] (緬甸), choân-chheng Bián-tiān Liân-pang Kiōng-hô-kok (Bián-tiān-gí: ပြည်ထောင်စု သမ္မတ မြန်မာနိုင်ငံတော်), sī 1 ê Tang-lâm-a kok-ka. Myanmar sī Bián-tiān-gí ê kok-miâ, 1989 nî chìn-chêng kiò Burma.
Remove ads
Remove ads
Tē-lí
Chit pha iáu-bōe ū lâng siá. Chhiáⁿ tàu pó͘-chhiong lōe-iông.
Hêng-chèng-khu
Siông-sè chhiáⁿ khoàⁿ: Bián-tiān ê hêng-chèng-khu

Hun-khu: Ayeyarwady (1), Bago (2), Magway (3), Mandalay (4), Sagaing (5), Tanintharyi (6), Yangon (7).
Chiu: Chin Chiu (8), Kachin Chiu (9), Kayin Chiu (10), Kayah Chiu (11), Mon Chiu (12), Rakhine Chiu (13), Shan Chiu (14).
Kán-sú
Bián-tiān pún-té sī 1 ê to̍k-li̍p ông-kok. Tī 1886 nî Tāi-eng Tè-kok kā pìⁿ-chò Ìn-tō· si̍t-bîn-tē ê chi̍t-pō·-hūn.
Ji̍t-pún Tè-kok tī Tē-jī-pái Sè-kài Tāi-chiàn ê sî bat chiàm-niá Bián-tiān.
1948 nî to̍k-li̍p, sêng-li̍p Bián-tiān Liân-bêng, si̍t-si bîn-chú chèng-tī. 1962 nî Ne Win chiong-kun chhoâⁿ-koân, chò thâu-lâng 26 tang.
Kun-sū chèng-koân bat tī 1990 nî pān soán-kí, m̄-koh in-ūi bîn-chú tīn-iâⁿ toā sèng-lī, kun-hong chhú-siau soán-kí kiat-kó.
Chèng-tī
Aung San Suu Kyi téng-jîn ê Kok-ka Bîn-chú Tông-bêng tī 1990 nî ê soán-kí toā iâⁿ, m̄-koh iû-goân bô the̍h-tio̍h chèng-koân, bîn-chú-phài hūn-chú mā siū-tio̍h táⁿ-ap.
Siā-hoē
Cho̍k-kûn: Burman 68%, Shan 9%, Karen 7%, Rakhine 4%, Hoâ-jîn 3%, Mon 2%, Ìn-tō·-lâng 2%, kî-thaⁿ 5%
Chong-kàu: Pu̍t-kàu 89%, Ki-tok-kàu 4% (Baptist 3%, Lô-má Thian-chú-kàu 1%), Islam-kàu 4%, animist 1%, kî-thaⁿ 2%
Gí-giân: Bián-tiān-gí, kî-tha ê sió-sò· cho̍k-kûn gí-giân
Chham-khó
Wikiwand - on
Seamless Wikipedia browsing. On steroids.
Remove ads