Ē-mn̂g-ōe
From Wikipedia, the free encyclopedia
Ē-mn̂g-oē (廈門話) sī Bân-lâm-gú tī Ē-mn̂g tē-khu ê khiuⁿ-kháu. Ē-mn̂g-oē kap Tâi-oân-oē ē-tàng toā-hūn sio-thong, in kâng-khoán sī Chiang-chiu-oē kap Choân-chiu-oē ê saⁿ-lām.
Quick Facts Hoat-im, Goân-chū kok-ka ...
Ē-mn̂g-ōe | |
---|---|
廈門話 | |
Hoat-im | /e˨˩ mŋ̍˨˨ ue˨˨/ |
Goân-chū kok-ka | Tiong-kok |
Sú-iōng tē-khu | Tiong-kok Hok-kiàn Ē-mn̂g |
bú-gí sú-iōng-chiá | 200 bān (2021)[1] |
Gí-hē | |
Bûn-jī hē-thóng |
Pe̍h-ōe-jī Bân-lâm Pheng-im Hàn-jī |
Gí-giân tāi-bé | |
ISO 639-3 | – |
ISO 639-6 |
xame |
Glottolog |
xiam1236 |
Linguasphere |
79-AAA-je > 79-AAA-jeb |
Ē-mn̂g-oē ê hun-pò͘ | |
Che bûn-chiong pau-hâm IPA hû-hō. Nā-sī bô siong-koan ê jī-hêng chi-oān, lí khó-lêng ē khoàⁿ tio̍h būn-hō, hng-kheng ia̍h-sī khî-thaⁿ hû-hō, bô-hoat-tō͘ chèng-siông hián-sī Unicode jī-goân. Chhiáⁿ lí khoàⁿ Help:IPA. |
Close