Gallienus
From Wikipedia, the free encyclopedia
Gallienus (tiếng Latinh: Publius Licinius Egnatius Gallienus Augustus;[1] 218 – 268) là Hoàng đế La Mã với cha mình Valerianus từ năm 253 đến 260 và một mình từ năm 260 đến 268. Ông đã cai trị trong cuộc khủng hoảng của thế kỷ thứ ba mà gần như gây ra sự sụp đổ của Đế quốc La Mã. Trong khi Gallienus đã giành được một số chiến thắng quân sự nhưng cũng không thể ngăn chặn sự ly khai của các tỉnh quan trọng. Dưới thời Gallienus, đế chế dường như đứng bên bờ vực thẳm. Sau nhờ vào các ý tưởng mới của ông mà đất nước bắt đầu dần hồi phục dù ông trị vì không bao lâu thì bị giết.
Thông tin Nhanh Tại vị, Tiền nhiệm ...
Gallienus | |||||
---|---|---|---|---|---|
Hoàng đế thứ 41 của Đế quốc La Mã | |||||
Tượng bán thân của Gallienus | |||||
Tại vị | 253–260 với Valerianus; 260 với Saloninus 260–268 duy nhất | ||||
Tiền nhiệm | Aemilianus | ||||
Kế nhiệm | Claudius II | ||||
Thông tin chung | |||||
Sinh | 218 | ||||
Mất | 268 (50 tuổi) Mediolanum, Ý | ||||
Phối ngẫu | Cornelia Salonina | ||||
Hậu duệ | Valerianus, Saloninus, Marinianus | ||||
| |||||
Thân phụ | Valerianus | ||||
Thân mẫu | Egnatia Mariniana |
Đóng