Leo I (hoàng đế)
From Wikipedia, the free encyclopedia
Leo I (tiếng Latinh: Flavius Valerius Leo Augustus) (401 – 474) là Hoàng đế Đông La Mã từ năm 457 đến 474. Vốn là dân vùng Dacia Aureliana gần xứ Thracia trong lịch sử, vì vậy mà ông còn được gọi là Leo người xứ Thracia (Λέων Α' ὁ Θρᾷξ Leōn ha ho Thrax).
Leo I | |||||
---|---|---|---|---|---|
Hoàng đế Đế quốc Đông La Mã | |||||
Chân dung Hoàng đế Leo I tại Bảo tàng Louvre | |||||
Tại vị | 457–474 | ||||
Đăng quang | 7 tháng 2, 457 | ||||
Tiền nhiệm | Marcianus | ||||
Kế nhiệm | Leo II | ||||
Thông tin chung | |||||
Sinh | 401 | ||||
Mất | (474-01-18)18 tháng 1 năm 474 (73 tuổi) | ||||
Hậu duệ | Ariadne, Leontia cùng một người con trai không rõ danh tính | ||||
|
Trị vì Đế quốc Đông La Mã trong gần 20 năm từ 457 đến 474 Leo tỏ ra là một nhà lãnh đạo tài ba, ông đã giám sát nhiều kế hoạch chính trị và quân sự đầy tham vọng nhằm mục đích chủ yếu trợ giúp cho Đế quốc Tây La Mã đang dần suy yếu và phục hồi vùng các vùng lãnh thổ của họ như xưa. Ông nổi danh vì là vị Hoàng đế Đông La Mã đầu tiên làm luật viết bằng tiếng Hy Lạp chứ không phải là tiếng Latinh như trước đây.[1]
Ông được Giáo hội Chính Thống giáo phương Đông tưởng niệm như một vị Thánh trong ngày lễ diễn ra vào ngày 20 tháng 1 hằng năm.[2][3]