Concerto cho vĩ cầm
Hình thức sáng tác âm nhạc cho vĩ cầm độc tấu và các nhạc cụ đệm khác hòa tấu / From Wikipedia, the free encyclopedia
Concerto cho vĩ cầm là một bản hòa tấu dành cho vĩ cầm độc tấu (đôi khi là hai hoặc nhiều hơn) và các nhạc cụ khác hòa tấu (thường là dàn nhạc giao hưởng). Những tác phẩm như vậy đã được viết từ thời kỳ Baroque, khi hình thức concerto độc tấu lần đầu tiên được phát triển cho đến ngày nay. Nhiều nhà soạn nhạc lớn đã đóng góp vào các tiết mục hòa tấu vĩ cầm, với những tác phẩm được biết đến nhiều nhất bao gồm Bach, Bartók, Beethoven, Brahms, Bruch, Dvořák, Mendelssohn, Khachaturian, Mozart, Paganini, Prokofiev, Sarasate, Shostakovich, Sibelius, Tchaikovsky, và Vivaldi.
Theo truyền thống, một concerto thường gồm ba chương. Tuy nhiên một số nhà soạn nhạc thời kỳ hiện đại như Dmitri Shostakovich, Igor Stravinsky và Alban Berg đã tái cấu trúc lại thành bốn chương.[lower-alpha 1] Trong một số concerto dành cho vĩ cầm, đặc biệt là từ thời Baroque và thời hiện đại, vĩ cầm (hoặc một nhóm vĩ cầm) thường được biểu diễn kèm với một dàn nhạc hòa tấu thính phòng chứ không phải là một dàn nhạc giao hưởng — ví dụ, trong bài L'estro armonico của Vivaldi, ban đầu được sáng tác cho bốn vĩ cầm, hai vĩ cầm trầm, cello, và continuo, và trong bản concerto đầu tiên của Allan Pettersson thì sáng tác cho tứ tấu dây và vĩ cầm.