![cover image](https://wikiwandv2-19431.kxcdn.com/_next/image?url=https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/0/0c/%25E5%25A3%25BD%25E5%25AD%2597%25E5%2590%2589%25E7%25A5%25A5%25E6%2596%2587%25E8%2592%2594%25E7%25B5%25B5%25E5%258D%25B0%25E7%25B1%25A0_-_Inr%25C5%258D_with_the_Characters_for_Longevity_and_Good_Fortune_and_the_%25E2%2580%259CSeven_Lucky_Treasures%25E2%2580%259D_on_Checkerboard_Ground.jpg/640px-%25E5%25A3%25BD%25E5%25AD%2597%25E5%2590%2589%25E7%25A5%25A5%25E6%2596%2587%25E8%2592%2594%25E7%25B5%25B5%25E5%258D%25B0%25E7%25B1%25A0_-_Inr%25C5%258D_with_the_Characters_for_Longevity_and_Good_Fortune_and_the_%25E2%2580%259CSeven_Lucky_Treasures%25E2%2580%259D_on_Checkerboard_Ground.jpg&w=640&q=50)
Inro
chiếc hộp truyền thống của Nhật Bản dùng để đựng các vật nhỏ / From Wikipedia, the free encyclopedia
Inro (印籠 (Ấn Lung), Inro?) là chiếc hộp truyền thống của Nhật Bản dùng để đựng các vật nhỏ, được treo trên obi thắt quanh eo khi mặc kimono . Chúng thường được trang trí bằng nhiều chất liệu khác nhau như sơn mài cùng các kỹ thuật trang trí khác như maki-e, do đó, Inro được xem là món đồ có tính trang trí cao hơn những đồ dùng sơn mài khác của Nhật Bản . [1] [2]
![Thumb image](http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/0/0c/%E5%A3%BD%E5%AD%97%E5%90%89%E7%A5%A5%E6%96%87%E8%92%94%E7%B5%B5%E5%8D%B0%E7%B1%A0_-_Inr%C5%8D_with_the_Characters_for_Longevity_and_Good_Fortune_and_the_%E2%80%9CSeven_Lucky_Treasures%E2%80%9D_on_Checkerboard_Ground.jpg/640px-%E5%A3%BD%E5%AD%97%E5%90%89%E7%A5%A5%E6%96%87%E8%92%94%E7%B5%B5%E5%8D%B0%E7%B1%A0_-_Inr%C5%8D_with_the_Characters_for_Longevity_and_Good_Fortune_and_the_%E2%80%9CSeven_Lucky_Treasures%E2%80%9D_on_Checkerboard_Ground.jpg)
Vì trang phục truyền thống của Nhật Bản không có túi, nên khi muốn mang theo đồ vật nào đó bên mình, người mặc thường đựng chúng trong hộp đựng được gọi là sagemono (một vật treo gắn vào khăn thắt lưng) và treo lên obi . Hầu hết sagemono được tạo ra để đựng các vật chuyên dụng như thuốc lá, tẩu, bút và mực, nhưng vào thời kỳ Chiến Quốc (1467–1615) người ta đã phát minh ra loại inro thích hợp để mang theo những vật nhỏ với mục đích nhận dạng và dùng làm hộp đựng thuốc khi đi đường dài. [3] [4]
Đến giữa thời kỳ Edo (1603–1868), inro trở nên phổ biến như một phụ kiện dành cho nam giới, và các thương nhân giàu có thuộc tầng lớp chōnin và samurai đã sưu tầm các inro được trang trí đẹp mắt bằng sơn mài. Từ cuối thời Edo cho đến thời kỳ Minh Trị (1868–1912), kỹ thuật trang trí trở nên phát triển, giá trị nghệ thuật của inro theo đó cũng tăng lên và không còn được sử dụng như một phụ kiện như trước. Thay vào đó, chúng được coi như là một đối tượng nghệ thuật dành cho giới sưu tầm. [5] [6]
Thuật ngữ inro là sự kết hợp của chữ kanji: in (印 (ấn), in?) , mang nghĩa là con dấu hoặc tem, và rō (籠 (Lung), rō?) , có nghĩa là cái giỏ.