![cover image](https://wikiwandv2-19431.kxcdn.com/_next/image?url=https://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/1/18/Valais_Cup_2013_-_OM-FC_Porto_13-07-2013_-_Marion_Bartoli.jpg/640px-Valais_Cup_2013_-_OM-FC_Porto_13-07-2013_-_Marion_Bartoli.jpg&w=640&q=50)
Marion Bartoli
From Wikipedia, the free encyclopedia
Marion Bartoli (sinh ngày 2 tháng 10 năm 1984), là cựu vận động quần vợt người Pháp. Cô từng vào tới chung kết giải vô địch Wimbledon năm 2007, góp phần giúp cô lọt vào top 10 cùng năm và tới tháng 9 trở thành tay vợt nữ số 1 nước Pháp. Tháng 7 năm 2012, cô đạt vị trí số 7, cao nhất sự nghiệp.
![]() | |
Quốc tịch | ![]() |
---|---|
Nơi cư trú | Genève, Thụy Sĩ |
Sinh | 2 tháng 10, 1984 (39 tuổi) Le Puy-en-Velay, Haute-Loire, Pháp |
Chiều cao | 1,70 m (5 ft 7 in)[1] |
Lên chuyên nghiệp | Tháng 2 năm 2000 |
Giải nghệ | 14 tháng 8 năm 2013 |
Tay thuận | tay phải, thuận tay 2 tay,trái tay 2 tay |
Tiền thưởng | $11.019.184[1] |
Đánh đơn | |
Thắng/Thua | 489–297[1] |
Số danh hiệu | 8 |
Thứ hạng cao nhất | 7 (30 tháng 1 năm 2012) |
Thành tích đánh đơn Gland Slam | |
Úc Mở rộng | Tứ kết (2009) |
Pháp mở rộng | Bán kết (2011) |
Wimbledon | Vô Địch (2013) |
Mỹ Mở rộng | Tứ kết (2012) |
Các giải khác | |
WTA Finals | RR (2007, 2011) |
Đánh đôi | |
Thắng/Thua | 117–82 |
Số danh hiệu | 3 |
Thứ hạng cao nhất | 15 (5 tháng 7 năm 2004) |
Thành tích đánh đôi Gland Slam | |
Úc Mở rộng | 3R (2004, 2005) |
Pháp Mở rộng | 3R (2005, 2006) |
Wimbledon | QF (2004) |
Mỹ Mở rộng | SF (2003) |
Ngày 6 tháng 7 năm 2013, trong lần thứ 2 vào chung kết Grand Slam, cô đã đánh bại tay vợt Đức Sabine Lisicki ở trận chung kết Wimbledon và trở thành tay vợt nữ Pháp thứ 3 sau Mary Pierce và Amélie Mauresmo kể từ Kỷ nguyên Mở vô địch một giải Grand Slam và vào tối thiểu tới tứ kết cả ba giải còn lại. Suốt sự nghiệp của mình, Bartoli có được 8 danh hiệu đơn trong đó có 2 Masters, ngoài ra cô còn có 3 danh hiệu đôi nữ.
Tháng 8 năm 2013, sau khi bị Simona Halep loại ở vòng 2 giải quần vợt Cincinnati, Bartoli tuyên bố giải nghệ vì những chấn thương nhỏ dai dẳng: "Tôi có cảm giác rằng thời điểm đó đã đến với tôi. Tôi không thể tiếp tục được nữa [...] Cơ thể tôi đã không còn ủng hộ chính tôi nữa."[2]
Cô có tên trong danh sách "Những nhà vô địch" ấn bản năm 2013 của tạp chí L'Équipe. Sau khi giải nghệ, cô tham gia huấn luyện đào tạo vận động viên trẻ và bình luận viên quần vợt trên truyền hình.