Thềm băng Ross
From Wikipedia, the free encyclopedia
Thềm băng Ross là thềm băng lớn nhất của Nam Cực (có diện tích khoảng 487.000 km², và bề ngang khoảng 800 km, bằng kích thước của Pháp).[1] Nó có chiều dày vài trăm mét. Thềm băng gần như thẳng đứng thẳng ra biển mở dài hơn 600 km, và cao từ 15 đến 50 mét trên mặt nước. Tuy nhiên có 90% của khối băng trôi nằm dưới mặt nước.
Hầu hết thềm băng Ross là nằm trong phạm vi Ross Dependency tuyên bố chủ quyền bởi New Zealand. Thềm băng được đặt theo tên thuyền trưởng James Clark Ross, người đã phát hiện ra nó vào ngày 28 tháng 1 năm 1841. Ban đầu, nó được gọi là Bức Lũy ("The Barrier"), kèm theo nhiều tính từ miêu tả khác, chẳng hạn như Đại Băng Lũy ("Great Ice Barrier"), vì nó ngăn chặn thuyền buồm về phía nam. Ross đã lập được bản đồ phía trước băng về phía đông đến 160 ° Tây. Năm 1947, trong Bản báo cáo Nam Cực Nam Mỹ gốc, Ủy ban Địa lý Hoa Kỳ sử dụng cái tên "Băng thềm Ross" để gọi nó. Vào tháng 1 năm 1953, cái tên ấy đã được đổi thành "Thềm băng Ross"; nó được xuất bản năm 1956.[2][3]