Tiếng Cumbria là một ngôn ngữ Celt nhánh Britton từng được nói vào thời Sơ kỳ Trung Cổ ở miền Hen Ogledd ("Old North", Cổ Bắc), tức nơi ngày nay là Bắc Anh và Nam Scotland.[2] Nó có quan hệ gần gũi với tiếng Wales cổ và các ngôn ngữ Britton khác. Các địa danh cho ta biết rằng ngôn ngữ này từng được nói xa về phía nam đến tận Pendle và Yorkshire Dales. Quan điểm hiện nay cho rằng nó biến mất vào thế kỷ XII, sau sự hợp nhất của Vương quốc Strathclyde vào Vương quốc Scotland.
Thông tin Nhanh Khu vực, Mất hết người bản ngữ vào ...
Bài viết này có chứa ký tự ngữ âm IPA. Nếu không thích hợp hỗ trợ dựng hình, bạn có thể sẽ nhìn thấy dấu chấm hỏi, hộp, hoặc ký hiệu khác thay vì kí tự Unicode. Để biết hướng dẫn giới thiệu về các ký hiệu IPA, xem Trợ giúp:IPA.
Đóng
Dauvit Broun chỉ ra những vấn đề với các thuật ngữ dùng để chỉ tiếng Cumbria và người nói nó.[3] Người nói tiếng Cumbria có vẻ đã gọi chính mình là *Cumbri, giống với cách người Wales tự gọi là Cymry (cả hai nhiều khả năng cùng bắt nguồn từ *kom-brogī nghĩa là "đồng hương"). Có thể người Wales và người nói tiếng Cumbria ở miền Bắc Anh & Nam Scotland tự xem mình là cùng một dân tộc. Người nói tiếng Ireland cổ gọi họ là Bretnach hay Bretain.[4] Người Norse gọi họ là Brettar.[5] Các từ tiếng Anh Wales và Cumbri từng được Latinh hóa thành Wallenses "thuộc về Wales" và Cumbrenses "thuộc về Cumbria". Trước đây, người nói tiếng Anh vẫn dùng từ "Welsh" (người Wales) cho họ.[6]
In Cumbria itaque: regione quadam inter Angliam et Scotiam sita– "Cumbria: một vùng nằm giữa Anh và Scotland".[7]
Thuật ngữ Latinh Cambria thường được dùng cho Wales; tuy vậy, Life of St Kentigern của Jocelyn of Furness có đoạn sau:
Khi Vua Rederech (Rhydderch Hael) và người của ông nghe rằng Kentigern đã từ Wallia [tức Wales] đến Cambria [tức Cumbria], từ tha hương trở về nước mình, với niềm vui và hoan hỉ lớn cả nhà vua và dân đã đến gặp ông.[8]
Kenneth Jackson mô tả tiếng Cumbria là "phương ngữ Britton của Cumberland, Westmorland, bắc Lancashire, và tây nam Scotland..." và xác định vùng giữa Firth of Clyde ở phía bắc, sông Ribble ở phía nam, và dãy Pennine ở phía đông, là Cumbria.[9]
Innes, Cosmo Nelson, (ed). (1843), Registrum Episcopatus Glasguensis; Munimenta Ecclesie Metropolitane Glasguensis a Sede Restaurata Seculo Incunte Xii Ad Reformatam Religionem, i, Edinburgh: The Bannatyne Club
Jackson, K. H. (1956): Language and History in Early Britain, Edinburgh: Edinburgh University Press
Tài liệu
Davies, Wendy (2005). “The Celtic Kingdoms”. Trong Fouracre, Paul; McKitterick, Rosamond (biên tập). The New Cambridge Medieval History: c. 500–c. 700. Cambridge: Cambridge University Press. ISBN0-521-36291-1.
Elliott, Elizabeth (2005). “Scottish Writing”. Trong Fouracre, Paul; McKitterick, Rosamond (biên tập). The New Cambridge Medieval History: c. 500–c. 700. Cambridge: Cambridge University Press. ISBN0-521-36291-1.
Koch, John T. (2006). Celtic Culture: a historical encyclopedia. ABC-CLIO.
Oram, Richard (2000). The Lordship of Galloway. Edinburgh: John Donald. ISBN0-85976-541-5.
Phythian-Adams, Charles (1996). Land of the Cumbrians. Aldershot: Scolar Press. ISBN1-85928-327-6.
Russell, Paul (1995). An Introduction to the Celtic Languages. London: Longman. ISBN0-582-10082-8.
Schmidt, Karl Horst (1993). “Insular Celtic: P and Q Celtic”. Trong M. J. Ball and J. Fife (biên tập). The Celtic Languages. London: Routledge. tr.64–98. ISBN0-415-01035-7.
Wikiwand in your browser!
Seamless Wikipedia browsing. On steroids.
Every time you click a link to Wikipedia, Wiktionary or Wikiquote in your browser's search results, it will show the modern Wikiwand interface.
Wikiwand extension is a five stars, simple, with minimum permission required to keep your browsing private, safe and transparent.