Trụ Vương
vị vua cuối cùng của triều đại nhà Thương / From Wikipedia, the free encyclopedia
Đế Tân (chữ Hán: 帝辛), tên thật Tử Thụ (子受) hoặc Tử Thụ Đức (子受德), còn gọi là Thương vương Thụ (商王受), Thương Trụ, Thương Thụ, là vị vua cuối cùng đời nhà Thương trong lịch sử Trung Quốc [1]. Ông được cho là ở ngôi từ 1154 TCN đến 1123 TCN[2], hoặc 1075 TCN đến 1046 TCN[3].
Đế Tân 帝辛 | |||||
---|---|---|---|---|---|
Vua Trung Quốc | |||||
Chữ Hán: "Ân Trụ Vương" (殷紂王) | |||||
Vua nhà Thương | |||||
Trị vì | 1154 TCN – 1123 TCN | ||||
Tiền nhiệm | Đế Ất | ||||
Kế nhiệm | Nhà Thương diệt vong | ||||
Thông tin chung | |||||
Thê thiếp | Đát Kỷ | ||||
Hậu duệ |
| ||||
| |||||
Triều đại | Nhà Thương | ||||
Thân phụ | Đế Ất |
Theo sử sách, Trụ vương không phải là một vị vua xấu ngay từ đầu. Ông là một vị vua có võ nghệ giỏi, trọng nông nghiệp, thời kỳ đầu trị vì của ông thì triều Thương khá ổn định. Nhân đó, ông đã đem quân đi chinh phạt các nơi, đặc biệt là những người Đông Di. Nhưng sau nhiều năm chinh phạt hao người tốn của, gánh nặng chiến tranh khiến tình hình nội trị của nhà Thương xấu đi, nhiều quý tộc và chư hầu trở nên bất bình, không muốn phục tùng Trụ vương nữa. Bản thân ông không xoa dịu được sự bất bình của các chư hầu, nên đã khiến họ quay sang ủng hộ cho Chu Vũ vương Cơ Phát khởi binh chống lại, nhà Thương diệt vong.
Sau khi Đế Tân chết, Chu Vũ vương muốn nêu bật tư cách xấu của ông, đã gọi ông là Trụ Vương (紂王), nghĩa là tàn bạo gian ác. Trong các truyền thuyết dân gian, ông cùng với Đát Kỷ được mô tả là cặp đôi ác độc, chuyên làm những việc bạo ngược hại dân, đặc biệt là trong Phong thần diễn nghĩa, một tiểu thuyết thần thoại nổi tiếng thời nhà Minh.