Độc tấu dương cầm
From Wikipedia, the free encyclopedia
Đôc tấu dương cầm là thể loại nhạc phẩm hoặc hình thức biểu diễn riêng cho một dương cầm. Cụm từ này có gốc trong tiếng Ý là piano solo, gồm piano là dương cầm, còn solo là độc tấu.
- Bản nhạc chỉ yêu cầu riêng cho một đàn dương cầm thể hiện, được gọi là nhạc phẩm thuộc thể loại độc tấu dương cầm, ví dụ như 21 bản dạ khúc của Frédéric Chopin viết từ năm 1827 đến năm 1846 đều là các nhạc phẩm cho độc tấu dương cầm.[1]
- Kiểu biểu diễn nhạc phẩm thể loại này gọi là hình thức độc tấu dương cầm, còn người biểu diễn gọi là người độc tấu dương cầm, thường là nghệ sĩ dương cầm.[2]