Tāi Bân
From Wikipedia, the free encyclopedia
Remove ads
Bân (hàn-jī: 閩; 909 nî - 945 nî) sī Tiong-kok Ngóo-tāi Si̍p-kok (五代十國) sî-tāi ê chi̍t ê kok-ka, i tong-sî ê chìng-sik kok-hō sī Tāi-bân (大閩), sio̍k-î Si̍p-kok(十國). Bân ê kok-thó͘ tāi-iok sī tī kin-á-ji̍t ê Hok-kiàn, siú-to͘ tī Hok-chiu. Chū se-goân 909 nî Ông Sím-ti (王審知) khai-kok it-ti̍t kàu 945 nî Ông Iân-chèng (王延政) tâu-hâng Lâm-tông(南唐) bia̍t-bông uî-chí, Bân chîng-āu ū 6 uī kun-ông, kok-ka î-chhî lóng-chóng 37 nî.

Remove ads
Li̍k-sú
Tông-chiau-chong(唐昭宗) Kíng-hok(景福) 2 nî, 893 nî, Ông Sím-tiâu(王審潮), Ông Sím-khui(王審邽), Ông Sím-ti saⁿ hiaⁿ-tī kong-chiàm Hok-chiu, āu-lâi chiām-chiām khòng-chè kui-ê Hok-kiàn. Tông-tiâu(唐朝) chèng-hú hō͘ Ông Sím-tiô Hok-kiàn Koan-chhat-sú(觀察使) ê koaⁿ-uī lâi thóng-tī Hok-kiàn, koè bô-guā-kú koh sing-chò Ui-bú-kun(威武軍) Chiat-tō͘-sú(節度使). Khiân-lîng(乾寧) 4 nî, 898 nî, Ông Sím-tiô koè-sin, kā chiat-tō͘-sú ê uī thoân hō͘ sió-tī Ông Sím-ti.
Āu-liông(後梁) Khai-pîng(開平) 3 nî, 909 nî, Ông Sím-ti hōo Ā-liông Thài-chó͘(後梁太祖) hong tsò "Bân-ông"(閩王), chìng-sik khai-kok.
925 nî, Ông Sím-ti koè-sin, biō-hō "Bân-thài-chó͘"(閩太祖). Toā-kiáⁿ Ông Iân-hān(王延翰) ting-ki(登基), m̄-koh tē 2 tang tō khì hō͘ poān-loān ê sió-tī Ông Iân-kun(王延鈞) kap Ông Iân-lún(王延禀) thâi-thâu, sè-hō(諡號) "Bân-sū-ông"(閩嗣王).
Remove ads
Li̍k-tāi tè-ông
Siông-sè chhiáⁿ khoàⁿ: Bân-kok hông-sek
Remove ads
Chham-khó chu-liāu
- Sin Ngó͘-tāi-sú
- Kū Ngó͘-tāi-sú
- Si̍p-kok Chhun-Chhiu
- Chu-tī-thong-kàm
Wikiwand - on
Seamless Wikipedia browsing. On steroids.
Remove ads