Hiệp ước Schengen
From Wikipedia, the free encyclopedia
Hiệp ước Schengen là hiệp ước về tự do đi lại do hầu hết các nước Châu Âu ký kết. Hiệp ước Schengen được thỏa thuận xong ngày 19 tháng 6 năm 1990. Đến ngày 27 tháng 11 năm 1990, sáu nước bao gồm Pháp, Đức, Luxembourg, Bỉ, Hà Lan và Ý chính thức ký Hiệp ước Schengen, mở đầu cho làn sóng gia nhập khối Schengen của các quốc gia châu Âu. Hiệp ước quy định quyền tự do đi lại của công dân các nước thành viên. Đối với công dân nước ngoài, chỉ cần có thị thực của một trong các nước thành viên là được phép đi lại tự do trong toàn bộ khu vực Schengen.
- Bài này nói về một hiệp ước ký tại Schengen. Về thị trấn mang tên này của Luxembourg, xin xem Schengen.
Tên đầy đủ:
| |
---|---|
Chữ ký của các thành viên hiệp ước Schengen vào ngày 14 tháng 6 năm 1985. | |
Ngày kí | 14 tháng 6 năm 1985 (38 năm, 9 tháng và 17 ngày trước) |
Nơi kí | Schengen, Luxembourg |
Ngày đưa vào hiệu lực | 26 tháng 3 năm 1995 (29 năm và 5 ngày trước) |
Bên kí ban đầu | Bỉ Pháp Tây Đức Luxembourg Hà Lan |
Bên tham gia | Áo Bỉ Cộng hòa Séc Croatia Đan Mạch Estonia Phần Lan Pháp Đức Hy Lạp Hungary Iceland Ý Latvia Liechtenstein Litva Luxembourg Malta Hà Lan Na Uy Ba Lan Bồ Đào Nha Slovakia Slovenia Tây Ban Nha Thụy Điển Thụy Sĩ |
Người gửi lưu giữ | Chính phủ Luxembourg |
Convention implementing the Schengen Agreement tại Wikisource |
Tính đến 1 tháng 1 năm 2023, tổng số quốc gia công nhận hoàn toàn hiệp ước này là 27 nước, được gọi là các quốc gia thuộc khối Schengen. Các quốc gia này bao gồm Ba Lan, Cộng hòa Séc, Hungary, Slovakia, Slovenia, Estonia, Latvia, Litva, Malta, Iceland, Na Uy, Thụy Điển, Phần Lan, Đan Mạch, Hà Lan, Bỉ, Luxembourg, Pháp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Đức, Áo, Ý, Hy Lạp, Thụy Sĩ, Liechtenstein và Croatia (trong đó có 22 nước thuộc khối Liên minh châu Âu).[1]